Sau mỗi lần Man Utd có kết quả không tốt, Mourinho lập tức tìm “vật tế thần”. Ông không ngần ngại chỉ mặt điểm tên các cầu thủ mắc lỗi hoặc có thái độ không ổn của Quỷ đỏ trên sân. Đó sẽ là chuyện rất bình thường nếu nó không diễn ra quá thường xuyên hoặc các học trò của Mourinho mắc lỗi không thể tha thứ.
 
 
Sau thất bại trước Brighton, Mourinho thẳng tay loại bỏ Eric Bailly, Andreas Pereira và Juan Mata, những người vốn chơi khá tốt trong giai đoạn trước đó. Đến trận Tottenham, ông bất ngờ đẩy Ander Herrera về đá trung vệ. Man Utd thua sấp mặt và “Người đặc biệt” đòi hỏi sự tôn trọng từ giới truyền thông. Hầu hết đều tin rằng Mourinho cố ý sử dụng Herrera để “làm đậm” vấn đề ở vị trí trung vệ của Quỷ đỏ.
 
Đến trận hòa với Wolves vừa qua, HLV 55 tuổi người Bồ Đào Nha tiếp tục gây hấn với các học trò khi tuyên bố thái độ thi đấu của họ có vấn đề. Tuy nhiên, sẽ rất ít người hiểu được tại sao các cầu thủ Man Utd lại chơi bạc nhược khi vừa có 3 chiến thắng liên tiếp và được đá trên sân nhà. 
 
Song song với đó, Mourinho liên tiếp tung đòn tấn công vào Anthony Martial và Paul Pogba. Martial được xem là cầu thủ yêu thích của Ed Woodward, trong khi Pogba là ngôi sao số 1 của Man Utd hiện tại. Thay vì cố gắng tìm cách làm dịu tình hình ở Old Trafford, Mourinho luôn có xu hướng khiến nó rối tung lên và tạo điều kiện cho các tin đồn thất thiệt phát triển.
 
Khác với các cầu thủ, Mourinho có quyền tự do phát ngôn. Và có vẻ như ông đang sử dụng điều đó làm vũ khí phá nát Man Utd. Không ít người đã bật cười khi Mourinho tuyên bố “không có ai lớn hơn Man Utd và ông phải bảo vệ điều đó”, trong khi chính ông luôn luôn cố gắng thể hiện quyền lực với những cú tát thẳng mặt vào các học trò danh tiếng.
 
 
Nhớ lại một chút, bạn sẽ nhanh chóng nhận ra sự “không ổn” của Mourinho. Tháng 1 năm 2018, ông đặt bút ký gia hạn hợp đồng với Man Utd, nói về tham vọng gắn bó lâu dài với CLB. Tháng 5, ông tuyên bố giành vị trí á quân Premier League với Man Utd là một trong những thành tích lớn nhất sự nghiệp. HLV người Bồ Đào Nha tin rằng vị trí này sẽ giúp Man Utd có tâm thế đua vô địch ở mùa giải mới.
 
Tuy nhiên, sự “hứng khởi” của Mourinho nhanh chóng biến mất khi ông trở lại Man Utd sau kỳ nghỉ hè. Chuyến du đấu Mỹ sau đó được HLV người Bồ Đào Nha biến thành nơi than vãn về lực lượng, về sự thiếu hụt tân binh. Ông cũng không quên “đì” cái tên yêu thích: Martial.
 
Chính ở thời điểm đó, thái độ của Mourinho với Man Utd và mùa giải mới đã thay đổi chóng mặt. Không còn lời hứa hẹn nào nữa, mà luôn luôn là những cảnh báo, những lời chỉ trích với cả phó chủ tịch điều hành Ed Woodward. Lý do rất đơn giản, Mourinho không được đáp ứng yêu cầu chuyển nhượng ban đầu. HLV người Bồ Đào Nha cho biết ông đã đưa cho Ed Woodward bản danh sách 5 mục tiêu từ nhiều tháng trước. Trong đó, dường như chỉ có Fred cập bến Old Trafford.
 
Sự bất mãn của Mourinho lên đến đỉnh điểm khi ông không có thêm trung vệ mới trong những ngày cuối cùng của thị trường chuyển nhượng. Và sau đó, người ta có thể thấy HLV này trở nên hằn học như thế nào.
 
Lật lại quá khứ, người ta dễ dàng thấy những gì xảy ra ở Man Utd hiện tại giống hệt ở Chelsea đầu mùa giải 2015-16. Khi đó, Mourinho thậm chí đã tấn công nữ bác sĩ của The Blues trước khi chỉ trích thậm tệ các học trò vì những điều không như ý muốn của ông, đặc biệt là việc chuyển nhượng. Điều khá thú vị là trước khi “làm loạn”, Mourinho cũng kiếm được hợp đồng mới từ Chelsea nhờ chức vô địch Premier League mùa 2014-15.
 
 
Xa hơn một chút ở Real Madrid 2012-13, Mourinho cũng công khai gây chiến với huyền thoại sống của CLB ở thời điểm ấy: Iker Casillas, sau khi ông có hợp đồng mới nhưng không được mua sắm cầu thủ. Mùa hè 2012, Los Blancos chỉ mua tiền vệ mà Mourinho không thích (Luka Modric) và mượn cho ông trò cưng hết thời Michael Essien.
 
Kịch bản chung của Mourinho ở 3 CLB này: tạo ấn tượng ở mùa đầu tiên, gây dựng niềm tin ở mùa thứ 2 và ký hợp đồng mới, làm loạn để bị sa thải ở mùa thứ 3 khi không được chiều chuộng. Chỉ duy nhất ở Man Utd, Mourinho không giành được danh hiệu trong năm thứ 2. Ở Real Madrid và Chelsea, ông đều giúp các CLB này lên ngôi vô địch quốc gia.
 
Khi một kịch bản lặp lại đến 3 lần trong khoảng thời gian liên tiếp, người ta có quyền nghi ngờ về thái độ thực sự của Mourinho. Sau Real Madrid và Chelsea, đến lượt Man Utd gánh hậu quả vì sự bất mãn của HLV người Bồ Đào Nha.  
Hà Thành